CHÖÔNG 13: TRUYEÄN NHAÂN QUAÛ LUAÂN HOÀI ÔÛ VIEÄT NAM
13.1 Nhoït maët ngöôøi – quaû baùo saùt sanh.
Muøa thu 1939, taïi moät laøng queâ nöôùc Nhaät, caäu beù Kasi ñaõ gieát cheát moät con coùc,
voâ tình muû cuûa noù baén dính
vaøo ngöôøi caäu ta. Vaøi ngaøy sau,
caäu beù leân côn soát döõ doäi, ôû buïng
phình leân 1 boïc lôùn. Khi boïc vôõ mieäng, ñeå loä ra hình daùng caùi nhoït gioáng heät nhö moät
con coùc vôùi ñaày ñuû maét, mieäng.
Baét saâu boï, coân truøng thöû boû vaøo, mieäng nhoït laäp töùc nuoát chöûng ngay. Vaøi thaùng sau, caäu beù ñöôïc chöõa khoûi nhöng töø
ñoù chæ coù theå di
chuyeån baèng caùch boø döôùi ñaát gioáng
nhö con coùc. Khoâng chæ ôû Nhaät,
treân theá giôùi töøng ghi nhaän
nhieàu tröôøng hôïp maéc chöùng nhoït maët ngöôøi. Nhoït thöôøng
moïc ra ôû maët, buïng hoaëc treân 2 ñaàu goái cuûa ngöôøi beänh maø khoâng sao chöõa
khoûi ñöôïc. Neáu phaãu thuaät
caét boû, nhoït laïi moïc ra ôû choã khaùc. Taïi Vieät Nam, cuõng
coù nhieàu ca nhoït maët ngöôøi, gaàn ñaây coù moät tröôøng hôïp môùi ñöôïc ghi nhaän
nhö sau:
Ngaøy 26 thaùng 8 naêm 2012, Ñaïi ñöùc Thích Giaùc Nhaøn truï trì chuøa Quaùn AÂm Tònh
Thaát, Hieäp An, Ñöùc Troïng tænh Laâm
Ñoàng, Vieät Nam ñaõ toå chöùc
laäp ñaøn trôï nieäm cho anh Nguyeãn
Vaên Coâng (sinh naêm 1994) vaõng sinh Taây Phöông Cöïc Laïc. Tröôùc ñoù ít laâu, Coâng maéc chöùng beänh nhoït maët ngöôøi, taïi ñaàu goái muïn moïc lôùn nhö traùi
boùng roå, coù mieäng to, chaûy
nöôùc vaøng hoâi thoái kinh khuûng. Gia ñình anh chuyeân laøm ngheà gieát moå thueâ. Heo,
choù, gaø, vòt, raén, thoû, cöù coù khaùch thueâ laø gieát. Theo lôøi
meï anh thì haøng ngaøy, ñích
thaân baø gieát gaàn traêm maïng gaø vòt.
Gia ñình ñaõ laøm ngheà naøy 15 naêm. Töø khi bò beänh, Coâng
ñau nhöùc voâ cuøng. Anh leân Saøi Goøn chöõa
trò 1 naêm khoâng khoûi,
beänh vieän boù tay, ñeà nghò cöa chaân. Coâng khoâng chòu, ñoøi veà nhaø. Nghe lôøi
ñoàn, laáy thòt coùc
töôi ñaép vaøo mieäng muïn thì beänh seõ thuyeân giaûm, meï anh
Coâng ñaõ gieát 2 con coùc, chaët ñaàu roài boû vaøo
mieäng muïn. Khoâng
nhöõng beänh chaúng thuyeân giaûm
maø coøn khieán Coâng ñaõ ñau laïi caøng nhöùc nhoái hôn raát nhieàu. Kyø quaùi thay, sau ñoù laïi coù theâm 2 muïn nhoû gioáng nhö 2 con coùc noåi leân treân muïn chính, thuoác thang
bao laâu cuõng khoâng caùch gì
chöõa khoûi.
Nghe ngöôi
quen maùch baûo, gia ñình ñöa Coâng
ñeán chuøa Quaùn
AÂm
Tònh Thaát xin
ñaïo traøng hoä nieäm cho tieâu
tröø nghieäp chöôùng. Khi môùi ñeán, vì
khoâng tin theo nhaân quaû, Coâng thöôøng khoù chòu, caùu gaét. Nhöng chöùng
kieán caùc thaày sö
cuøng ñaïo traøng hoä nieäm khoâng ngaïi hoâi thoái, ngaøy ñeâm chaêm soùc vaø tuïng nieäm “A Di Ñaø
Phaät”, Coâng ñaõ caûm ñoäng maø chaêm chuù tuïng
nieäm theo. Thöïc haønh ñöôïc khoaûng 2 tuaàn thì Coâng caûm thaáy ñôõ ñau nhöùc.
Ñaïi ñöùc Thích Giaùc Nhaøn beøn khai thò cho Coâng phaùp moân Tònh Ñoä.
Coâng ñaõ phaùt nguyeän xin ñöôïc vaõng sanh ñeán coõi Taây Phöông Cöïc Laïc, ñeâm
ñoù trong luùc meâ man,
Coâng naèm moäng thaáy Ñöùc Phaät A_Di_Ñaø caàm
ñaøi vaøng, haøo quang toûa saùng. Sau gaàn moät thaùng hoä nieäm, ngaøy ñeâm khoâng döùt, keát quaû cuoái cuøng Coâng ñaõ ra ñi nheï
nhaøng vôùi thoaïi töôùng aám meàm. Tröôùc khi vaõng sinh vaøi ngaøy, Coâng ñaõ caát lôøi khuyeân meï quy y cöûa Phaät.
( Meï Coâng noùi
lôøi caûm ôn tôùi ñaïo traøng chuøa Quaùn AÂm Tònh Thaát)
Ñöôøng daãn video caâu truyeän:
13.2 Quaû baùo saùt sanh ôû Ñaø
Naüng:
Gia ñình anh Nhaät Trung ôû Ñaø Naüng coù 5 anh em trai, soáng baèng ngheà kinh doanh quaùn nhaäu thòt
töôi soáng. Ñeå taêng theâm ñoä haáp daãn, anh
Nhaät Trung naûy ra yù kieán gieát thòt
con vaät ngay tröôùc maët khaùch haøng vôùi raát nhieàu moùn aên: Tieát canh
vòt töôi soáng, caét taïi baøn, ñoâng tieát ngay tröôùc maët khaùch; Caù loùc chieân xuø loøng ñaøo, thòt ngoaøi chín maø ruoät taùi; Ñaëc saûn toâm nhaûy,
ñeå nguyeân toâm coøn soáng thaû vaøo noài daám cho nhaåy tung leân. Gieát thòt meøo thì röôùi töøng gaùo nöôùc soâi leân con meøo
ñeå loâng meøo töï bung maø
khoâng caàn nhoå. Gieát choù thì
boû vaøo bao dìm nöôùc, hoaëc ñaäp vôõ ñaàu. Rieâng
baûn thaân anh Nhaät Trung coù sôû thích uoáng maùu boø töôi, aên thòt soáng, töøng aên thòt
khæ baèng caùch moå soï ra ñeå aên oùc khi
noù vaãn soáng vaø bò nhoát
chaët trong 1 caùi khung saét. Quaùn nhaäu cuûa Nhaät Trung ngaøy caøng ñoâng khaùch vaø anh muoán
môû roäng theâm loaïi hình kinh doanh naøy. Nhöng töø
ñoù nhöõng bieán coá kyø laï baét ñaàu xaûy ra
vôùi gia ñình anh:
Naêm 2001 anh sinh con gaùi ñaàu loøng. Trong thôøi gian mang thai, anh thöôøng cho vôï aên thòt choù ngay taïi
quaùn cuûa mình. Ñöùa
treû ra ñôøi naëng 1,8
kg naèm loàng kính. Nuoâi ñöôïc 3 thaùng
thì beänh taät khoâng döùt, baát ngôø loâng maêng treân vai
moïc lan xuoáng taän thaét löng ñöùa
beù. Loâng moïc caøng ngaøy caøng raäm, coù maøu vaøng oùng nhö
loâng choù, daøi töø 3-4cm maø
khoâng ruïng, coù theå duøng löôïc chaûi loâng.
Töø naêm 2004
ñeán 2006, gia ñình anh coù 6 ngöôøi
cheát baát ñaéc kyø töû. Ñieàu kyø laï laø taát caùc caùi cheát ñeàu coù lieân quan ñeán
anh. OÂng ngoaïi ñi tröôùc
tieân, ñang beänh, Nhaät Trung
ñeán thaêm vaø ñuùt chaùo cho
oâng thì oâng laên ra cheát. 3 thaùng
sau, Nhaät Trung giôùi thieäu cho
oâng caäu (laøm thaàu xaây döïng) coâng trình cuûa 1 ngöôøi quen. Khi ñang xaây, baát ngôø nhaø saäp xuoáng khieán oâng
caäu bò ñeø naùt xöông.
Meï vôï bò caûm,
anh ñöa vaøo beänh vieän vaøi ngaøy thì nhoài maùu cô tim
maø ñi. 3 thaùng sau, em ruoät (laøm ôû ñaøi khí töôïng thuûy vaên, Ñaø Naüng ) anh
bò tai naïn cheát khi ñi mua goã cho Nhaät Trung môû roäng nhaø haøng. Tieáp theo ñeán
coâ ruoät bò oám,
caû nhaø thay phieân nhau chaêm soùc. Khi ñeán
phieân Nhaät Trung chaêm soùc thì coâ naøy taéc thôû. Töø ñaây, moïi ngöôøi trong nhaø ñeàu xa
laùnh Nhaät Trung, thaáy anh nhö thaáy töû thaàn.
Ñaàu naêm 2006, anh coù moät giaác
mô trong 3 ñeâm lieân tieáp. Anh thaáy mình vaùc quoác ñi ñaøo 2 caùi huyeät.
1 caùi huyeät
thaáy maët ñöùa em trai coøn soáng. 1 caùi huyeät troáng
trôn giaønh cho mình. Quaù hoaûng sôï, Nhaät Trung baét
em trai caû thaùng ôû trong
nhaø. Tuy nhieân 9h saùng
ngaøy 6/2/2006 caäu em xin pheùp ñi chia tay baïn beø bôûi ngaøy
hoâm sau caäu phaûi ñi nhaän
coâng trình ôû xa. Khi ñi ñeán baùn ñaûo Sôn
Traø thì caäu em bò tai naïn maø cheát. Nhaät Trung hay tin ñaõ ngaát lòm 16 tieáng ñoàng hoà môùi tænh laïi.
Chöùng kieán quaù nhieàu chuyeän
thöông taâm kyø quaùi xaûy ra, Nhaät
Trung hoaûng loaïn tìm thaày
xem boùi. Thaày noùi anh
nghieäp chöôùng quaù naëng, neáu phaùt taâm aên chay tröôøng thì toát hôn cho nhöõng ngöôøi coøn soáng. Nhaät Trung baùn
tín baùn nghi,
laàn ñaàu tieân trong ñôøi anh ñöùng
tröôùc baøn thôø khaán xin Boà
Taùt Quaùn Theá AÂm chæ daãn …Anh
phaùt taâm aên chay 49 ngaøy.
Vaøi ngaøy sau,
treân ñöôøng leân nghóa trang thaønh phoá Ñaø Naüng, khi
ñi qua ngoâi laøng ven quoác
loä 14B, anh thaáy 1 ngoâi
nhaø coù 5 ngöôøi ñang ñöùng moå heo
nhöng beân caïnh laïi thaáy moät oâng giaø bò
troùi naèm treân gheá baêng, coå bò caét, maùu ñang chaûy roøng roøng. Anh döøng
xe lao vaøo can ngaên thì chôït
nhìn laïi thì thaáy treân gheá baêng laø 1 con heo. Anh boû ñi, nhöng khi quay ñaàu nhìn laïi thaáy oâng giaø bò troùi treân gheá. Laàn naøy anh chôït thaáy oâng giaø hieän ra tröôùc maét, keâu the theù roài noùi vôùi anh raèng:
“ Toâi ñaõ cheát caùch ñaây 40
naêm vaø chính laø oâng noäi cuûa thaèng ñang
caàm dao moå kia. Vì tröôùc ñaây toâi laøm ngheà moå heo neân khi cheát roài moãi naêm ñeàu 1 laàn laøm kieáp heo, tính
ñeán nay toâi ñaõ 40 kieáp laøm heo
bò gieát roài”. Sau ñoù oâng giaø nhôø anh Nhaät
Trung quay laïi noùi vôùi ngöôøi chaùu, xin caàu chö
Phaät giaûi tröø nghieäp chöôùng. Nhaät Trung quay laïi mieâu taû oâng giaø vaø keå ra caâu chuyeän.
Ngöôøi chaùu nghe chuyeän, cöïc kyø sôï haõi neùm xaùc con heo xuoáng bôø soâng gaàn ñoù.
Heát 49 ngaøy Nhaät Trung vaøo Ñaø Laït xin tu taäp vôùi ñaïi ñöùc Thích
Thieän Thanh. Ñaàu tieân, anh
tuïng Kinh Ñòa Taïng 10 ngaøy lieân tieáp. Ñeán ngaøy
thöù 10 Nhaät Trung bò ngöùa ngaùy ñau ñôùn, khaép ngöôøi
noåi maån ñoû. Nhìn
laïi, nhöõng noát maån naøy coù hình daïng
choù, meøo, toâm, caù ñuû caû. Nhaät Trung sôï haõi caàu cöùu tyø kheo Thích
Minh Baïch. Sö thaày nheï nhaøng khai thò “Khi xöa con gieát bao nhieâu choù meøo toâm caù, chuùng noù ñau ñôùn bieát chöøng naøo, nay con môùi bò chuùt
maån ngöùa maø ñaõ khoâng chòu
noåi sao?” Laï thay moãi laàn thaày Thích
Minh Baïch ôû ñoù gia hoä, nhöõng noát meà ñay
lieàn heát ngöùa vaø tieâu daàn.
(Nhaät Trung keå veà cuoäc
ñôøi mình taïi phaùp hoäi Phaät Phaùp Nhieäm Maøu -
Kyø 31 Chuøa Hoaèng Phaùp naêm 2012 ) Ñöôøng daãn xem video caâu
truyeän:
13.3 Hieän töôïng ñaàu thai ôû
Vieät Nam:
13.3.1 Cuï oâng 78 tuoåi ñaàu
thai laøm heo ôû An Giang
Vöøa qua, raát
ñoâng ngöôøi daân mieàn Taây ñoå xoâ veà xaõ vuøng saâu Vónh
Chaùnh (huyeän Thoaïi Sôn, tænh An Giang) ñeå xem con heo laï. Caâu chuyeän baét ñaàu töø nhöõng giaác moäng kyø quaëc
cuûa vôï choàng
anh Voõ Thaønh
Ñaãm (teân thöôøng goïi laø UÙt (43 tuoåi)
vaø chò Döông Thò Chôn ôû aáp Ñoâng An, xaõ Vónh
Chaùnh. Anh Ñaãm keå, ñeâm ñoù anh naèm
chieâm bao thaáy cha anh baùo
moäng. OÂng laø Voõ Vaên Minh,
ñaõ cheát caùch nay 8 naêm, khi 78 tuoåi, do beänh tai bieán.
Trong giaác mô ñaàu tieân vaøo ñeâm 21/10/2013, ba anh Ñaãm hieän veà, keâu: "UÙt
ôi! Ba cheát roài, ñaàu thai
thaønh con heo ôû xoùm ngoaøi. Tröôùc muõi "cuûa ba” coù 2 laèn raïch xuoáng,
ñoù chính laø… raâu cuûa ba. Coøn
ôû ñuøi sau coù 1 caùi ñeùm ñen.
Khi naøo tôùi chuoàng, thì ba nhaûy leân möøng con”.
Saùng ra, anh Ñaãm ñem giaác
moäng keå cho vôï nghe,
thì bò vôï keâu laø meâ tín, khoâng tin.
6 ngaøy sau, anh Ñaãm laïi ñöôïc cha baùo moäng
y heät laàn tröôùc. Anh
cuõng khoâng nghó nhieàu tôùi giaác mô bôûi caû ngaøy phaûi
lo laøm thueâ kieám soáng. Nhaø anh thuoäc dieän hoä ngheøo, coù 2 ñöùa con laïi bò thieåu
naêng.
20 ngaøy sau khi cha baùo moäng laàn thöù 2,
anh Ñaãm laïi tieáp tuïc thaáy ba
veà baùo moäng. "OÅng noùi: "Sao ba baùo cho con 2 laàn maø con khoâng
ñi tìm ba? Ba buoàn, ba boû aên neân bò ngöôøi ta… ñeø ra chích thuoác”.
Vaøi ngaøy sau thì ba tui veà baùo moäng laàn cuoái. OÅng noùi, sao maày
lo nhaäu say xæn hoaøi maø khoâng ñi tìm ba? Roài ñeâm 22/11, ba tui laïi veà baùo moäng cho
baø xaõ tui. OÅng noùi: "Vôï
thaèng UÙt ôi! Ñi tìm ba ñi. Ba khoå laém, ba
troâng ñôïi laém!”. Nghe vaäy, baø xaõ khuyeân keâu tui ñi kieám con heo.
Nhöng tui noùi baø ñi thì ñi, tui baän ñi laøm möôùn. Saùng hoâm sau thì tui ñi laøm hoà vaø vôï tui
thì aâm thaàm ñi tìm… "oâng giaø”, anh Ñaãm keå.
Anh Ñaãm beân choã con heo ñöôïc
xem nhö cha mình naèm nguû
Saùng 23/11/2013, vôï anh Ñaãm bôi xuoàng ñi tôùi caùi xoùm coù nhieàu ngöôøi nuoâi heo. Khi vôï anh doø hoûi veà chuoàng heo nhö ñöôïc boá choàng moâ taû trong giaác mô, moät ngöôøi daân taïi ñaây ñaõ chæ tôùi chuoàng
nuoâi heo cuûa chò Leâ Myõ Haïnh. Trình baøy xong vôùi chuû nhaø, vôï anh Ñaãm lieàn ñi ngay ra chuoàng vaø baát ngôø thaáy trong baày coù 1 con heo hình thuø y nhö oâng giaø taû trong giaác chieâm bao.
“Baø xaõ
tui keå laïi söï tình vaø hoûi mua con heo ñoù, thì ngöôøi ta chòu baùn vôùi
giaù 2,5 trieäu ñoàng. Con heo naëng chöøng 30kg vaø laø daïng heo boø, coù
loâng maøu vaøng vaø nhieàu ñoám ñen. Moät ñieàu heát söùc laï laø khi gaëp baø xaõ thì con
heo lieàn möøng, noù nhaûy leân ñöa 2 chaân tröôùc. Roài 2 loã tai noù ngoaéc
ngoaéc. Khi ñöa con heo leân xe chôû veà nhaø thì noù ngoài eâm ru nhö ngöôøi
ta ngoài xe vaäy”, anh Ñaãm noùi. Chöøng 2h sau khi con heo ñöôïc chôû veà nhaø anh
Ñaãm, nhieàu ngöôøi keùo tôùi xem.
Khi ñem heo thaû tröôùc saân thì
noù khoâng daùm voâ nhaø.
Anh Ñaãm ngaãm nghó coù
leõ laø mình queân trình Cöûu huyeàn thaát Toå neân ñoát
nhang cuùng. Cuùng xong, anh ra saân noùi: "Ba ôi, con trình
Cöûu huyeàn roài, ba voâ ñi”.
Laäp töùc con heo phoùng leân cöûa vaø chaïy tuoát ra sau buoàng.
Con heo ñöôïc nguû ngay trong nhaø cuøng vôùi anh Ñaãm.
"Luùc ngöôøi ta tôùi coi ñoâng quaù, tui noùi: "Ba
ôi, ra chaøo baø con ñi”, thì
oång chaïy ra uûi uûi voâ gioø nhieàu ngöôøi. Heã tui keâu oång ñi ñaâu laø oång ñi ñoù”, anh
Ñaãm keå laïi. (Theo baùo Tuoåi treû & Ñôøi soáng)
Khoâng chæ ôû Vieät Nam, treân theá giôùi töøng ghi
nhaän nhieàu tröôøng hôïp ñaàu thai
laøm heo.
Naêm 1923, oâng
Thi Khaùnh Chung ôû Thaùi Höng,
Giang Baéc, Trung Quoác ñoät nhieân bò
beänh naëng ñeán noãi phaûi naèm lieät giöôøng,
tính maïng chæ coøn nhö ngoïn
ñeøn daàu tröôùc gioù. Ñuùng luùc aáy coù moät vò
hoøa thöôïng teân laø Vaân Thuûy ñi qua huyeän Thaùi
Höng. Theo lôøi ngöôøi daân keå, hoøa thöôïng
Vaân Thuûy bieát ñöôïc tình caûnh
cuûa Thi Khaùnh Chung lieàn ñoäng loøng thöông xoùt, tìm ñeán vaø noùi vôùi anh ta raèng: “Anh thöôøng ngaøy khoâng coù vieäc xaáu naøo laø khoâng laøm, toäi loãi choàng chaát, nay ñaõ saép ñeán luùc phaûi chòu baùo öùng. Toát nhaát anh haõy nhanh choùng hoái caûi ñeå buø ñaép laïi nhöõng
toäi loãi ñaõ
gaây ra. Neáu
khoâng, sau khi cheát, chaéc chaén seõ bò ñaàu thai
laøm kieáp lôïn”.
|
Con lôïn ñöôïc
cho laø luaân hoài töø tieàn kieáp Thi Khaùnh Chung
Luùc naøy beänh tình cuûa
Thi Khaùnh Chung ñaõ voâ phöông
cöùu chöõa. Anh ta töï bieát mình seõ
khoâng soáng ñöôïc laâu nöõa, nghe
vò hoøa thöôïng noùi vaäy thì
hoaûng sôï voâ cuøng. Nhöõng vieäc aùc ñaõ laøm, nay
duø coù hoái haän cuõng ñaõ muoän nhöng
nghó ñeán vieäc kieáp sau seõ bò ñaàu thai
thaønh lôïn thì Thi Khaùnh Chungthaáy khoâng cam taâm neân lieàn mieãn cöôõng chaép baøn tay traùi leân tröôùc ngöïc, laøm ra veû aên naên.
Vò hoøa thöôïng ñöùng beân caïnh thaáy vaäy, than raèng: “Thaät ñaùng tieác! Ñaùng tieác! Anh
chæ leã phaät baèng moät tay, khoù
traùnh khoûi soá kieáp laøm lôïn. Ñaây
laø nhaân quaû. Duø vaäy, tay traùi
cuûa anh coù theå ñöôïc
mieãn, khoâng phaûi laøm kieáp lôïn, ngoaøi ra,
anh coøn coù theå traùnh ñöôïc nghieäp
bò gieát haïi”.
Maáy ngaøy sau,
Thi Khaùnh Chung qua ñôøi vì beänh naëng. Ngöôøi daân ôû Thaùi Höng ai cuõng vui möøng vì keû gian aùc,
chuyeân öùc hieáp hoï ñaõ cheát, khoâng coøn ai nghó ñeán Thi Khaùnh Chung nöõa, hoøa thöôïng Vaân Thuûy vaø caâu chuyeän oâng ñeán gaëp Thi Khaùnh
Chung cuõng bò rôi vaøo queân laõng.
Sau khi Thi Khaùnh Chung cheát ñöôïc 7 ngaøy, nhaø haøng xoùm saùt vaùch cuûa anh ta laø Thaùi Ñaïi Truï coù moät löùa lôïn ra ñôøi, trong ñoù coù moät con raát kyø dò.
Chaân traùi tröôùc cuûa con lôïn naøy coù hình
daïng vaø kích thöôùc gioáng y nhö baøn tay traùi cuûa con ngöôøi,
coù caùc ngoùn tay vaø caû moùng
tay. Khi con lôïn
naøy ñi laïi,
baøn chaân traùi
khoâng bò chaïm
xuoáng ñaát maø luoân ôû tö theá chaép tay vôùi moïi ngöôøi.
Khi haøng xoùm laùng
gieàng nhìn thaáy con lôïn naøy, hoï lieàn nghó ngay
ñeán caâu noùi cuûa hoøa thöôïng
Vaân Thuûy. Theá laø tin töùc
veà con lôïn taùi sinh
töø tieàn kieáp laø Thi Khaùnh Chung ñaõ trôû thaønh chuû ñeà baøn taùn xoân xao cuûa ngöôøi daân huyeän Thaùi Höng. Nhöõng
ngöôøi giaø thöôøng
laáy caâu chuyeän
naøy ñeå giaùo duïc con chaùu, raên ñe chuùng
khoâng ñöôïc laøm vieäc xaáu vaø Thi Khaùnh Chung laø moät taám göông
soáng veà ñieàu ñoù.
Ngoaøi ra ôû Malaysia
cuõng töøng ghi nhaän tröôøng
hôïp moät ngöôøi
ñaøn
oâng (aûnh) khi sinh ra,
treân ngöôøi dính lieàn moät nöûa thaân heo.
13.3.2 Beù Nhö YÙ, naêm tuoåi ñaõ
giaûng Phaät phaùp:
Dö luaän gaàn ñaây xoân xao veà hieän töôïng thaàn ñoàng Phaät giaùo, beù Nhö
YÙ vôùi hieåu bieát phong phuù vaø saâu saéc, ñaõ thuyeát phaùp löu loaùt
tröôùc ñaùm ñoâng töø khi môùi
leân 5. Nhieàu vò tu só lôùn tuoåi khi ñoái ñaùp cuõng phaûi khaâm phuïc
tröôùc söï hieåu bieát, phong thaùi chöõng chaïc cuûa Nhö
YÙ. Luùc vöøa 3 tuoåi, Nhö YÙ ñaõ noùi chuyeän nhö moät ngöôøi tröôûng thaønh, gioáng heät moät tu só tinh thoâng ñaïo phaùp. Trong moät
laàn khoâng nghe lôøi
khuyeân cuûa ba meï, bò meï maéng,
Nhö YÙ ñaõ noùi:
“ Con laø moät ngöôøi khaùc chöù khoâng
phaûi laø con cuûa ba meï ñaâu. Con
chæ möôïn meï ñeå ñaàu thai xuoáng
kieáp naøy ñeå tu theâm maø thoâi.
Kieáp tröôùc con coù cha meï giaøu sang, song con chæ muoán ñi tu maø song thaân khoâng chaáp nhaän. Con buoàn
tuûi laém. Kieáp sau
nöõa, con laø moät nöõ cö só, soáng ñöôïc 50 tuoåi nhöng vì tu chöa ñaéc ñaïo neân kieáp naøy con veà laïi nhaân
gian ñeå tu tieáp.”
Chuyeän beù Nhö YÙ töï truï thai theo yù mình,
khoa hoïc ngaøy
nay khoâng
theå chöùng minh. Tuy nhieân
trong Kinh ñieån Phaät Giaùo, nhöõng tröôøng
hôïp thoaùt thai töông töï ñaõ nhieàu laàn ñöôïc ghi nhaän.
Tröôøng hôïp Taøi Toøng ñaïo giaû laø moät ñieån hình.
Toå Ñaïo Tín muoán truyeàn Y baùt cho Taøi Toøng
ñaïo giaû vì thaáy oâng ñaõ vieân maõn Nieát Baøn, nhöng ngaïi oâng quaù giaø seõ khoâng giaùo hoùa ñöôïc chuùng sinh
laâu daøi, neân khuyeân oâng ñoåi thaân trôû laïi. Ngaøi Taøi Toøng ñeán bôø soâng thì gaëp moät coâ gaùi
giaët quaàn aùo, hoûi:
- Toâi muoán nghæ nhôø nhaø coâ moät ñeâm
ñöôïc chaêng?
- Daï, con khoâng töï quyeát ñònh ñöôïc, sö haõy ñeán hoûi cha
meï con.
- Nhöng rieâng coâ thì ñoàng yù chöù?
- Daï, phaàn con thì ñöôïc.
Ñaïo giaû lieàn ñi ñeán goác caây ngoài kieát giaø boû thaân,
gaù vaøo coâ gaùi. Töø ñoù coâ gaùi coù thai.
Coâ gaùi laáy laøm laï vì chöa töøng gaàn guõi ai, taïi sao
coù mang! Cha meï coâ giaän laém ñuoåi coâ ra
khoûi nhaø. Coâ phaûi soáng vaát vöôûng xin
aên ñeå chôø ngaøy sinh
nôû. Ñeán khi sinh Ngaøi,
coâ cho laø quaùi dò neân thaû xuoáng soâng.
Saùng
hoâm sau thaáy ñöùa beù ngoài
kieát giaø noåi treân maët nöôùc veû maët ñieàm
nhieân bình thöôøng,
coâ beøn ñem veà nuoâi.
Khi Ngaøi ñöôïc
baûy tuoåi thì Toå Ñaïo
Tín tìm ñeán nhaän nuoâi. Ñöùa beù ñoù sau trôû thaønh
ñeä nguõ Toå Hoaèng Nhaãn cuûa Thieàn toâng Trung
Hoa.
Nhöng noåi tieáng, ñöôïc nhieàu ngöôøi bieát ñeán nhaát vaø cuõng ñoùn nhaän nhieàu söï hoaøi nghi nhaát ñoù chính laø tröôøng hôïp truï thai
cuûa Thaùi töû Taát_Ñaït_Ña, ngöôøi maø sau naøy ñaõ giaùc ngoä ñeå trôû thaønh Phaät Toå Nhö Lai. Luùc baáy giôø, Ngaøi ñang
ôû cung trôøi Ñaâu_Suaát quaùn saùt nhaân gian, thaáy thoï maïng cuûa Hoaøng haäu Maya
chæ coøn hôn 10 thaùng, ngaøi beøn xuoáng ñeå thoï sanh
(Theo Kinh Ñaïi Baûo Tích). Hôn 30 naêm sau ñoù, ngaøi ñaõ trôû thaønh baäc Chaùnh
ñaúng Chaùnh giaùc, chæ
ra con ñöôøng giaûi thoaùt moïi khoå ñau
cho loaøi ngöôøi.
Nhöõng caâu truyeän treân laø daãn chöùng cho söï truï thai cuûa
caùc vò Boà Taùt, tu
só ñaéc ñaïo hoaøn toaøn laø do
hoùa sinh, khoâng phaûi nhôø nhöõng haønh vi tính duïc bình thöôøng nhö söï truï thai cuûa
phaøm phu. Trong tích “Söï ra ñôøi cuûa Chuùa
Gieâ_su”, baø Maria cuõng coù mang
khi chöa heà coù söï gaàn guõi vôùi ñaøn oâng. Vaäy söï ra ñôøi cuûa ñöùc chuùa Gieâ_su cuõng coù theå giaûi thích
laø moät tröôøng hôïp hoùa sinh
ñieån hình.
13.3.3 Truyeän ñaàu thai cuûa em
Buøi Laïc Bình.
Anh Taân vaø chò Thuaän ñeàu laø caùn boä coâng taùc taïi thò
traán Vuï Baûn, Laïc Sôn, Hoøa Bình. Anh chò keát hoân naêm 1987,
ñeán naêm 1992 chò Thuaän sinh
chaùu trai ñaët teân laø Nguyeãn Phuù Quyeát Tieán. Tuy nhieân, Tieán chaúng may cheát
ñuoái, khi aáy chaùu 5
tuoài. Boãng nhieân, vaøo moät ngaøy ñaàu naêm 2006, coù
moät chaùu beù töï khaúng ñònh
chaùu chính laø chaùu Tieán, ngöôøi ñaõ bò cheát
ñuoái naêm 1997.
Chaùu beù ñoù teân Buøi Laïc Bình con anh Hoan, chò Döï, ngöôøi trong baûn.
Chaùu Bình
sinh ngaøy 06/10/2002. Moät ngaøy ñi
hoïc, Bình boãng döng noùi
vôùi coâ giaùo cuûa mình raèng: “Nhaø chaùu ôû ngoaøi ñoù, nhaø chaùu gaàn nhaø oâng Lai”. Nghe
Bình noùi ñeán ñaây, coâ giaùo cuûa chaùu thaáy ruøng mình bôûi caïnh nhaø oâng
Lai laø nhaø anh Taân vaø chò Thuaän! Thôøi gian tieáp theo, coù moät laàn chò
Döï coù ñaùnh Bình, chaùu laïi baûo: “Con ñaõ cheát moät laàn roài, meï ñöøng ñaùnh con laïi cheát laàn nöõa ñaáy”.
Sau moãi laàn bò maéng, chaùu laïi ñoøi ñöôïc veà nhaø. Moät laàn chaùu Bình
ñoøi chò ñöa veà nhaø, chò Döï böïc mình baûo: "Thích thì ngoài leân xe tao chôû ñi". Ñieàu kì laï laø Bình chæ chính xaùc ñeán ñòa chæ cuûa nhaø anh
Taân. Sau ñoù, anh Taân ñaõ cuøng vôùi chò Thuaän
cuõng tìm ñeán nhaø vôï choàng anh
Hoan, chò Döï. Anh xin pheùp boá meï ñeû cuûa Bình, ñöa chaùu veà nhaø mình chôi. Vöøa môû cöûa nhaø, Bình
laäp töùc xuoáng xe vaø chaïy toùt vaøo trong
vaø môû tuû bôùi ñoà ñaïc. Anh
Taân hoûi: “Chaùu ñang tìm gì?” - “Tìm
caùi maùy bay vaø caàn caåu”. Nghe Bình
noùi, anh Taân giaät mình vì ñaây laø hai moùn ñoà chôi anh ñaõ mua cho
chaùu Tieán tröôùc ñaây.
Ñieàu ngaïc nhieân hôn, tröôùc ñoù, chính baø Thæn, baø noäi chaùu Bình cuõng
töøng cho
bieát: “Töø ngaøy thaèng Bình baét
ñaàu bi boâ taäp noùi toâi ñaõ bieát noù khoâng
phaûi ngöôøi Möôøng
maø laø ngöôøi
Kinh. Noù noùi tieáng Kinh raønh roït, ñieàu maø chöa moät ñöùa beù ngöôøi Möôøng naøo gioáng
theá”. Chính Bình cuõng ñaõ
coù laàn noùi vôùi meï: “con laø ngöôøi Kinh, con khoâng
phaûi ngöôøi Möôøng. Meï khoâng ñöa con veà con seõ cheát”.
Töø cuoái naêm 2006 boá meï ñeû cuûa Bình ñaõ cho chaùu veà ôû haún vôùi nhaø anh
Taân, chò Thuaän.
Chaùu Buøi Laïc Bình beân cha meï
ñeû “cuõ” : Anh Taân, chò Thuaän.
13.4 Câu
truyện về “làng
thịt chó” Cao
Hạ - Hà Nội
Ông thủ
từ Hồ Xuân Đức, người trông coi, hương
khói đền Giang Xá ở đầu làng Cao Hạ (xã Đức Giang,
Hoài Đức, Hà Nội) bảo rằng: “Nói chuyện này cậu không tin, nhưng có một thực tế
là ở làng Cao Hạ không có ai dám cầm chày đập chết con chó, cầm dao chọc tiết
nó đâu. Cùng lắm họ chỉ dám thui chó, mổ bụng,
làm lòng, khi
thợ đã giết
chó rồi.
Ngày
xưa, việc giết chó tự tay người Cao Hạ làm, nhưng nhiều chuyện xảy ra lắm, nên
không ai dám
làm cái việc
sát sinh ấy nữa. Nhưng
đất chật, người đông, không mổ chó thì lấy gì mà sống,
nên họ vẫn phải duy trì lò mổ. Có điều, họ không
trực tiếp giết chó, mà thuê thợ giết mổ từ nơi khác về. Người dân làng Cao Hạ trả công vài trăm
ngàn mỗi ngày nên thuê được rất nhiều thợ. Mà với số tiền hậu hĩnh như vậy, thì nhiều người dám cầm chày đập con
chó, cầm dao chọc cổ nó”. Nghe ông Đức nói vậy,
tôi không tin lắm, nhưng quả thực, đến các lò mổ ở Cao Hạ, từ lò mổ lớn, đến bé, song không
có bất cứ thợ giết
mổ nào là người Cao
Hạ.
Thợ mổ đều được thuê từ các tỉnh khác như Thái Bình, Thanh Hóa, Vĩnh
Phúc… Đông nhất vẫn là người
Thanh Hóa. Ở Đông Sơn (Thanh Hóa), có
một ngôi làng, mà cả làng đi buôn chó xuyên quốc gia và đi giết mổ chó mướn ở khắp nơi. Người nọ rủ người
kia, nên có đến mấy chục thợ ở Đông Sơn hành nghề
giết chó thuê
ở Cao Hạ.
Trong thời gian tìm hiểu về nghề giết mổ chó ở làng Cao Hạ, tạt vào chùa Cao Hạ, tôi thấy người vào ra nườm nượp,
khói hương nghi ngút, vàng mã khắp nơi.
Vàng mã đủ hình 12 con giáp, gồm trâu, chó, ngựa, dê, rồng, chuột…
Tôi nhận ra bà D., một chủ lò mổ chó lớn nhất nhì làng Cao Hạ. Bà D. tuy
đã 56 tuổi, nhưng ăn mặc khá thời thượng, ra dáng một
bà chủ lớn. Bà có một tòa biệt thự ở trong làng, cùng một nhà nghỉ Hà Nội.
Tất cả gia sản đó đều từ con
chó mà ra.
Cũng như những
gia đình khác
ở Cao Hạ, bà D. rất sợ gặp vận
rủi với nghề sát
sinh. Mỗi năm,
vào những ngày
rằm, mùng 1, ngày lễ,
bà đều chuẩn bị lễ lạt chu
đáo rồi cúng
tế hàng giờ
ở chùa Cao
Hạ.
Người cúng giải hạn cho bà D. chính là thầy
Thích Thanh Thủy, trụ trì
chùa Cao Hạ. Tôi tiếp chuyện,
nhưng bà từ chối cung cấp thông tin. Hầu hết
người dân ở làng Cao Hạ đều không muốn nói về công việc sát sinh của mình. Bản thân bà, dù đã giàu có lắm rồi,
nhưng nỗi mất mát còn lớn hơn. Người chồng đầu ấp tay gối đã chết vì nghiệp giết
chó. Con cái phương trưởng, làm các nghề khác,
không theo nghề
mổ chó.
Bao năm nay, bà sống cô đơn một mình trong tòa biệt thự, nhưng buồn vô
hạn. Bà đang sống trong khổ đau, dằn vặt, vì bà tin rằng, trăm ngàn kiếp nữa,
bà phải chịu quả đau đớn, vì đã
sát hại hàng vạn con chó. Dù bà D. không tiết lộ chuyện gia đình mình, song cái
chết của ông K., chồng bà, thì cả làng Cao Hạ
đều biết.
Theo đó, nghề mổ chó đã có từ đời ông nội của bà. Ông nội của bà cũng chính là một trong số ông tổ của nghề
giết mổ chó làng Cao Hạ. Khi đó, gia đình nghèo, ông nội bà phải lang thang khắp
nơi, học nhiều nghề. Cuối cùng, ông học được nghề giết mổ chó từ một chủ lò mổ ở
Bắc Ninh. Ông cụ đã mang nghề này về làng. 12 tuổi, cô bé D. đã biết đạp xe chở thịt chó đi bán.
15 tuổi nghễu nghện đạp xe chở chó về tận Hà Nội giao hàng. Vậy là, ở tuổi
56, bà D. đã có hơn
40 năm gắn
bó với nghề
thịt chó.
Bà D. lấy chồng, là ông K., người làng khác. Mặc dù là cán bộ Nhà nước,
nhưng đồng lương công chức đói kém, nên ông đã bỏ cơ quan về giết mổ chó giúp vợ.
Công việc mổ chó suôn sẻ, kinh tế gia đình ngày một khấm khá. Thế nhưng, cách đây 15 năm, một vụ tai nạn
giao thông khi ông đi giao thịt chó, đã cướp đi mạng sống
của chồng bà.
Sau cái chết của chồng, người ta đồn là gặp vận rủi do làm nghề sát sinh,
nên người thân trong gia đình đều khuyên bà nên bỏ nghề. Bà D. cũng tính bỏ nghề, nhưng ruộng đất không có, bà lại
chỉ thạo mỗi nghề mổ chó, đàn con đang tuổi ăn, tuổi học, không mổ chó thì lấy
gì nuôi con, nên bà vẫn phải nhắm mắt theo
nghề.
Kể từ đó, bà năng đi chùa hơn. Cứ đến ngày rằm, mùng một, các ngày lễ
lớn, bà đều lên chùa,
làm lễ, mong
linh hồn những
con chó do bà sát
hại được đầu
thai vào loài khác, được siêu sinh, không phải làm kiếp chó nữa. Mặc dù, công
việc giết mổ chó mỗi ngày một phát đạt, kinh tế mỗi ngày thêm
khá giả, song bà D. không thấy hạnh phúc hơn. Bao năm trời bà khốn khổ với một cậu con trai. Anh này không ham học, không ham làm, mà chỉ phá phách tiền bạc của bà. Hết lô đề, cờ bạc, anh ta quay
sang hút chích. Cuối cùng, người con trai này cũng
chết vì sốc
thuốc.
Sư trụ trì Thích
Thanh Thủy bảo rằng, ở làng Cao Hạ, bà D. là người rất tín
tâm. Mỗi lần đi chùa, bà cúng tới vài chục triệu, đốt vô số vàng mã.
Thầy Thủy bảo: “Tôi cũng thuyết giảng, tuyên truyền nhiều lắm, nhưng nghề mổ
chó là miếng cơm manh áo của họ, nên họ không bỏ được. Họ vừa làm vừa vào chùa sám hối. Họ tưởng làm thế là thoát, nhưng họ đã lầm. Nhân
Quả rất công bằng. Dù có cúng cả tiền tỉ, thì
họ vẫn phải nhận cái Quả, do đã gieo Nhân ác sát
sinh.
Trong Tam tự kinh có câu “Khuyển mã tứ tình”,
tức là con chó, con ngựa
có tình cảm với con người, nó cũng là một sinh linh như con người. Lại có câu
“Khuyển thủ dạ, kê tư thần”, nghĩa là con chó thức đêm canh cho con người, con gà gáy sáng báo thức, thì con người mới sớm khuya an giấc. Con chó thân
thiết với con người là vậy, mà sát hại nó, ăn thịt nó thì quá tàn nhẫn”. Theo thầy Thủy, không chỉ bà D., mà còn có một số chuyện chết chóc nữa trong làng Cao Hạ cũng liên quan đến
con chó. Chính vì thế, người dân trong làng rất hoang mang, sợ hãi với công việc giết chó, dù họ là những chủ lò mổ.
Có một cái chết được dân làng kể nhiều, là cái chết của ông H. Một đồn
mười, mười đồn trăm, khiến
cái chết của ông trở nên kỳ quái. Ngày đó ông H.
gây dựng được lò mổ chó lớn nhất nhì làng Cao Hạ. Đêm nào vợ chồng ông với sự phụ giúp của con cái, cũng hóa kiếp vài chục chú chó. Thế nhưng, một
đêm, sau khi đập chết chó, thui rơm vàng ươm, chuẩn bị mổ bụng moi lòng, thì mọi người không thấy ông H. đâu cả. Lát sau mới thấy ông chết bỏng trong nồi nước nhúng chó để vặt lông.
Ngay sau cái chết của ông H. một thời gian thì
đến cái chết của anh V., chồng chị C. Khi đó, anh V. tròn
40 tuổi. Anh là thợ mổ chó lành nghề nhất làng Cao Hạ. Chỉ 3 tiếng nửa đêm về sáng,
mình anh mổ xong 10 đến 15 chú chó.
Vì có tay nghề cao, nên kinh tế gia đình mỗi ngày thêm khấm khá. Thế nhưng, tai họa ập đến đúng lúc gia đình đang ăn nên làm ra. Khi anh cắm
quạt điện để thui chó, anh bị điện giật chết, mặt mũi méo xẹo, nằm vật bên đống chó
chưa kịp thui.
Rồi cái chết cũng hết sức lãng xẹt của ông Nguyễn Văn L. Ông L. cũng là
chủ lò mổ chó chuyên
nghiệp ở Cao Hạ. Người
Cao Hạ bị chó cắn như cơm bữa,
nên nhà nào cũng thủ
sẵn thuốc tiêm
phòng.
Mấy lần bị chó cắn, ông L. đều tiêm phòng
cẩn thận. Thế nhưng, lần này, con
chó cắn nhẹ, chỉ hơi xước ở cổ tay, nên ông chủ quan, không
tiêm tiếc gì cả.
Thời gian sau, ông lên
cơn dại, rồi
qua đời.
Cái
chết của 4 chủ lò mổ liên quan đến chó dù chỉ là sự trùng hợp bình thường, là tai
nạn nghề nghiệp, song khiến người dân Cao Hạ hoang mang, đồn
đại suốt nhiều
năm trời.
Họ sợ hãi cái
thuyết nhân quả,
gánh nghiệp sát
sinh, nên không
ai dám mổ chó
nữa. Để duy trì sự hoạt động của lò mổ họ đồng loạt thuê thợ nơi khác đến giết mổ chó, còn dân trong làng
chỉ làm những công đoạn tiếp theo. Họ
muốn
đổ cái nghiệp sát sinh đó cho những người làm thuê.
Quả thực, lang thang ở làng Cao Hạ, tôi nhận thấy rằng, rất ít gia đình có được hạnh phúc đầy đủ, toàn
vẹn vì nghề giết mổ chó. Chỉ có 3 gia đình
giàu có, nhưng nhà thì có người chết chóc, nhà có con cái nghiện
ngập. Còn lại, tất
cả các hộ gia đình chỉ có mức sống bình thường từ nghề giết mổ chó. Nhiều người có được chút tiền từ lò mổ thì sa đà vào cờ bạc, ăn chơi,
nghiện ngập… (VTC news)
13.5 Chồng giết
rắn cho vợ ăn con sinh ra bị bệnh
“da rắn”
Vợ chồng anh chị Sô Đa và cháu bé.
Trong lúc vợ mang thai đứa con đầu lòng,
anh Sô Đa đi làm ruộng vô tình
gặp một con rắn lạ màu đen
chắn ngang đường.
Sau khi vung
gậy hạ gục
con rắn, anh Sô Đa hồ hởi mang “chiến lợi phẩm” về làm thịt cho cả nhà ăn. Chuyện sẽ không
có gì đáng nói, nếu người vợ mang bầu của anh sau này không sinh ra một bé
trai với hình
dáng kỳ lạ.
Vừa lọt lòng, cháu bé đã tím ngắt, da đen sạm. Sau 3 ngày, da cháu bé bị
nứt như vảy rắn rồi chảy máu triền miên.
Anh Kim Sô Đa (SN 1986) và chị Lâm Thị
Quan ngụ tại ấp Trà Sết. Khi chúng
tôi tìm đến, anh chị đang phải địu con nhỏ đi tưới nước cho hành ở ngoài
đồng. Thấy người lạ hỏi thăm
nhà anh chị, người dân trong vùng hiếu kỳ kéo đến xem. Cũng như cha mẹ cháu bé, những người dân nơi đây không ai biết căn bệnh khiến hình dáng cháu bé trở nên kỳ dị như vậy được gọi tên là gì. Trò chuyện trong nhà tuềnh toàng, anh Sô Đa không
giấu được sự chua xót: “Cháu tên là Kim Phúc Thịnh,
mới 11 tháng tuổi nhưng do
căn bệnh lạ hành hạ nên suốt ngày quấy khóc, đi đâu hai vợ chồng cũng phải mang
cháu theo. Để cháu bớt đau, ngày nào chúng tôi củng phải cho cháu uống thuốc, xức thuốc làm mềm da. Chuyện này, vợ chồng chúng tôi phải làm từ khi
cháu sinh ra đến nay”.
Anh Sô Đa cho biết,
anh chị kết
hôn được gần
hai năm. Từ thời thanh
niên, cả hai đều khoẻ mạnh bình thường.
9 tháng 10 ngày mang thai, chị Quan cũng không có biểu hiện gì lạ. Mãi đến tháng thứ 6, khi đã tiết kiệm được ít tiền,
anh mới chở chị
đi khám ở bệnh viện
thị xã Vĩnh
Châu. Tại đây, bác
sĩ chẩn đoán
thai nhi phát triển
tốt, hai vợ chồng vui mừng yên tâm về nhà chờ đến ngày sinh nở.
Trong quá trình mang thai, chị Quan chỉ đi làm hành, thứ mà lâu
nay người dân vẫn nghi ngờ là thủ phạm gây ra nạn mù mắt một thời xôn xao ở làng Vĩnh Hải. Tuy nhiên, chị không dám chắc điều này có gây ta tác động làm ảnh hưởng
đến hình dạng đứa con mình hay không. Đúng 9 tháng
10 ngày, chị Quan sinh nở, niềm vui chưa tày gang, hai
vợ chồng hốt hoảng khi đứa bé có nhân dạng bất bình thường. Ngay khi lọt lòng toàn thân bé thâm đen và tím tái, không giống với da của những bé sơ sinh khác. Đến 3 ngày sau, da bắt đầu khô và xuất
hiện những vết nứt dài trên bụng, cổ, mặt và toàn thân. Những vết nứt ấy hở da,
máu cứ rỉ ra khiến
bé đau đớn
quấy khóc.Theo anh
Sô Đa, gia đình đã bế đi khám
ở bệnh viện ở trung
tâm TP. Sóc Trăng, bác sĩ chỉ
cho thuốc uống
và bôi ngoài
da.
Hàng loạt xét nghiệm
cũng đã được các y bác sĩ tận tình tiến hành nhưng
đến nay vẫn chưa thể
làm rõ cháu
bị bệnh gì. Thuốc uống
và bôi ngoài
da chỉ giúp làm dịu đi những
cơn đau tạm thời của cháu bé mà thôi. Theo vợ chồng anh Sô
Đa, căn
bệnh lạ này của cháu rất nhạy cảm với thời tiết,
nếu trái gió trở trời hoặc se lạnh sẽ bị nứt ngay. Hiện tượng nứt bắt đầu tại vùng da mới,
saukhikhô đi thì sẽ xuất hiện vết rạn, sau đó tróc thành từng mảng. Khi vết thương lành thì một đợt nứt khác lại tiếp tục. Và chỉ cần ngưng
dùng thuốc thì bệnh
sẽ tiến triển
rất nhanh. Theo
quan sát trực
quan của chúng
tôi, hiện tại
cháu bé đều bị nứt toàn thân, trong đó những nơi da non như cổ, háng diễn biến nặng
hơn. Những đường nứt đan chéo như vảy rắn, màu trắng
bệch. Chỉ cần cử động mạnh, cháu bé sẽ phải hứng chịu những
tổn thương cơ thể hết sức đau đớn. (Trích từ bài viết
“Cậu bé vừa sinh ra đã mang hình thù kỳ lạ” của giadinhnet)
13.6
Hai bố con giết rắn, con bị bệnh hiểm nghèo
Khoảng tháng 4 năm 2014,
trong thời gian huy động ấn tống Ngọc Lịch Bửu
Phiêu, tôi (Liên Hoa Thái Dương) đã tới thăm CLB Sức khỏe cộng đồng
UNESCO để giới thiệu về cuốn sách.
Sau khi nghe tôi trình bày xong, một người tham gia CLB đã rất tâm đắc và đặc
biệt xúc động với câu truyện “Thiêu chết mèo cái, sinh sáu người
con bị bệnh xương thủy tinh” bởi vì
chính anh này là một
trường hợp tương
tự.
Anh ấy là Trần Kiên (vì một lý do tế nhị nên anh Kiên đề nghị tôi giữ kín địa
chỉ và số điện thoại
liên lạc), sinh
sống và làm
việc tại Hà Nội. Cách
đây một năm anh bỗng mắc phải
chứng bệnh rất quái ác là “ Máu đặc đa hồng cầu” với biến chứng rất nặng nề khi cuộc sống đang rất tốt đẹp với chức vụ cao,
tài chính ổn định. Anh thường xuyên bị các triệu chứng như đau đầu, hoa mắt,
chóng mặt, chảy máu cam, xuất huyết tiêu hóa, và các biểu hiện tắc
mạch như đau cách hồi, nhồi máu não. Đó là một loại ung thư máu thuộc
dòng hồng cầu, tiến triển chậm. Cuộc sống của
anh bị đảo lộn hoàn toàn và anh có thể chết
bất kỳ lúc nào. Nhiều lần anh tưởng như phải từ giã cõi đời vì Viện Huyết
Học đã tuyên
bố không thể
chữa trị được.
Nhưng trong
tuyệt vọng anh
vẫn không từ bỏ khát
khao được sống.
Các cụ có câu “có bệnh thì
vái tứ phương”, anh quyết định thử nghiệm tất cả các phương pháp y học bổ sung khác như khí công y đạo, thiền định, yoga .v.v. để tìm cho mình một cơ hội. Tình
cờ anh được một người bạn cùng tập khí công khuyên nên tụng kinh sám hối.
Không còn cứu cánh nào khác, anh nhất tâm hàng ngày tụng chú Đại Bi, kinh Pháp Hoa và hồi hướng xin tiêu trừ
bệnh tật.
Một hôm anh nằm mơ thấy một bà tiên áo trắng nói với anh rằng: “ Con có biết vì sao bị bệnh này không? Đó là tại
vì con đã giết 12 con rắn. Con phải thành tâm sám hối thì bệnh tật mới được
tiêu trừ.” Bà nói xong thì anh tỉnh giấc. Anh
nhất thời suy nghĩ mình chưa từng giết rắn, tại sao lại có đến 12 con. Đến bữa cơm trưa, anh đem giấc mơ kể
cho mọi người trong gia đình cùng nghe. Bố anh mới giật mình nhớ lại ông từng giết chết một con rắn
trong vườn, sau đó còn ăn thịt nó. Và bố anh khẳng định cách đây khoảng
gần chục năm chính anh Kiên cũng từng giết một con rắn. Khi đó anh Kiên mới nhớ lại, những năm trước có một lần khi đi làm về,
anh thấy có một con rắn bò gần trước cửa nhà, không đắn đo anh
dùng gậy gỗ đập chết con rắn rất dã man rồi cũng không nhớ gì về truyện đó nữa. Anh
nói, có thể con rắn đó
đang có mang …
Hiện nay anh Kiên nhờ tập luyện khí công đều đặn và dùng một số dược liệu tự nhiên đã duy trì được sức khỏe
và ổn định công việc, không cần dùng thuốc tây.
Anh
thực
sự
cảm
thấy
hối
hận
về
việc
mình
đã
làm.
Một vài con rắn không phải là điều gì to tát, nhưng Phật Tổ
từng nói mọi chúng sanh đều bình đẳng, một mạng rắn
cũng là một mạng chúng sanh vậy. Ông trời có đức hiếu sinh,
con người không
nên giết hại các loài vật khác một
cách vô cớ. Trong dân gian từng ghi nhận rất nhiều truyện quả báo khi giết các loài đặc biệt nặng nghiệp như
rắn, chồn, rùa, cóc .v.v.. Quả báo đích thực sẽ đến, chỉ là sớm
hay muộn mà thôi. Mọi người xin hãy cẩn trọng hành động của mình.
13.7 Sư thầy Liên
Giác kể chuyện
nhân quả
Năm 1958, có cậu Hiếu bị tật bẩm sinh, mặt đưa ra phía sau lưng, đầu lắc
lư, tay chân cong quẹo không đi được, bò lết tại chợ
Trà Vinh ăn xin. Lạ một
điều là ngày nào cậu cũng khóc la: Bà con ơi, đừng sát sanh! Tôi là con bò nè
…! Người ta giết tôi, dòng họ tôi chết hết rồi … Tiếng khóc của cậu rống lên như
bò bị thọc huyết.Rất nhiều
người biết lai
lịch của cậu
Hiếu. Ông nội của cậu ở
Ba-si, Ba-xe thuộc
tỉnh Trà Vinh chuyên nghề làm thịt
bò bán ở chợ, giàu có dư ăn.
Có một ngày
ông cột con
bò cái định
khuya làm thịt,
mai bán chợ
sáng. Ngay đêm hôm đó ông mơ màng thấy người
đàn bà đến khóc nói: xin ông đừng
giết tôi, để tôi sinh con rồi ông hãy giết.Và không
những mơ thấy một lần mà ông còn
mơ tới 3 lần chỉ trong một đêm. Ông mang chuyện này kể cho vợ thì được khuyên can không nên làm thịt con bò mà hãy nuôi để cho nó đẻ. Nhưng suy đi tính
lại, cuối cùng ông vẫn quyết định thịt nó để bán. Mới sáng tinh mơ không
hiểu sao so với những
lần mổ bò khác, nó kêu la khủng khiếp
hơn nhiều, rồi
giãy
giụa, lồng lộn đến nỗi đứt cả sợi dây trói khi mổ. Khi chết rồi cái ấn tượng mà ông nội Hiếu mãi đến sau này không thể quên được là cái đầu nó lắc lư mãi như thể
còn sống.Tuy nhiên, điều trùng hợp là đúng lúc giết con bò chửa đó, con dâu ôngtrở dạ sinh đứa cháu nội, đồng thời là “đích
tôn” của ông với những dị tật rất
giống… con bò ấy là mắt lồi, sứt môi, đầu cứ lắc lư, chân tay cong queo đến nỗi không
đi lại được,
phải bò. Đứa
trẻ ấy chính
là Hiếu.
Nhìn hình
ảnh của Hiếu,
ông nội Hiếu
không thể nào
không liên tưởng
đến cái chết của con bò, nhất là động tác lắc lư cái đầu. Như hiểu nguồn cơn sâu xa vì
sao cháu mình lại bị như vậy và muốn “chuộc” lại lỗi lầm, ông bỏ nghề sát sinh
và có bao nhiêu tiền
của ông dốc
hết ra để chữa chạy
cho cháu. Nhưng
cậu bé vẫn vậy. Khổ
hơn, khi được
10 tuổi, Hiếu
đã phải lê la ra chợ xin
ăn do người thân của em
lần lượt ra đi hết vì trọng
bệnh kỳ lạ. Mỗi lần xin ăn, chẳng hiểu ai xui khiến,
vừa lết Hiếu vừa la khóc thảm thiết: “Xin các bác, các dì đừng “sát sanh” con! Con
là con bò nè…”. Sư thầy Giác
Liên, trụ trì
chùa Phước Hải,
Vĩnh Long đã
kể câu chuyện Nhân - Quả này. Thầy đã được chứng
kiến trong nghiệp
tu hành của mình. Câu chuyện ấy đến nay đối với người dân Vĩnh Long vẫn “nằm lòng” như những bài học đạo lý để “định hướng”
cách sống, biết tin nhân quả, không mắc vào những
sai lầm đáng
tiếc như trên.động của mình.
13.8 Những bí ẩn xung quanh sự biến mất của “phố thịt chó” Nhật Tân
Nhiều
năm qua, đoạn đường Âu Cơ đi qua phường Nhật
Tân (quận Tây Hồ, Hà Nội) được
người ta ví là “phố
thịt chó”. Gần
50 quán thịt
chó ngày xưa
đã đi vào “lòng dân nhậu” và nổi tiếng như Trần Mục, Hồ Kiếm,
A Trang,
Anh Tú Xịn, Anh Tú Nhà Kính, Anh
Tú Nhà Lá… giờ chỉ còn lại một cửa hàng
duy nhất mang tên Anh Tú Béo
ở địa chỉ 266 Âu Cơ.
Đến bây giờ, người
ta vẫn không thể hiểu vì sao “phố thịt chó” nổi tiếng
như Nhật Tân lại biến mất một cách bí ẩn như vậy. Vì mất khách, vì kinh doanh thua lỗ hay vì một lý do nào khác? “Mấy chục năm bán quán nước chè ở
“phố thịt chó” này, tôi khẳng định các hộ kinh doanh thịt chó đa số đều có
lãi, rất giàu. Nhưng vì sao họ đồng loạt đóng quán rồi chuyển hướng kinh doanh sang
thứ khác thì
tôi nghe nhiều
câu chuyện lắm.
Người thì bảo kinh doanh thịt con vật thân thiết
nhất với con người trước sau cũng lụi bại nên bỏ. Người thì khi đã giàu muốn
làm nghề khác chứ không muốn sát sinh nữa nên cũng bỏ. Có người thì tôi chẳng
tìm hiểu lý do”, ông Hưởng, chủ quán
nước trên con
“phố thịt chó”
cho biết.
Theo ông Hưởng, một trong những
quán thịt chó mọc lên đầu tiên ở đây là
quán A Trang, người chủ tên là Hồ Văn Trang. Ông Hưởng không
biết rõ ngày tháng quán khai trương, nhưng ông khẳng định khoảng giữa những năm
1985 - 1986 gì đấy. Khu vực này trước là bãi bồi của sông Hồng và khi quán
A Trang mọc
lên thì xung
quanh vẫn còn
đám lau, sậy
um tùm.
Thương hiệu “thịt chó Nhật Tân” giờ đã dần
rơi vào quên lãng
Bởi các
chủ quán đã đóng cửa hết. Ảnh: P.B
Thời đó, quán A Trang rất đông khách. Gần như người
dân Hà Nội ai cũng muốn một lần đến đây thưởng thức thịt
chó. Có lẽ nhận thấy việc kinh doanh của quán có hời nên một người hàng xóm liền mở ngay một quán thịt chó
bên cạnh. Liên tiếp sau đó là hàng chục quán đồng loạt mở ra, biến phố Âu Cơ qua đoạn Nhật
Tân thành “phố thịt chó” nổi tiếng Hà Nội, thậm chí là cả đất
Bắc này. Với những
thực khách gần như thường
xuyên đến đây thì quán A
Trang, Anh Tú Nhà Kính hay Trần
Mục luôn là địa chỉ được lựa chọn. Nhưng tiếc
rằng, khi thương
hiệu “thịt chó Nhật Tân” đang nổi thì hàng loạt chủ quán
quyết định chuyển nghề, bỏ nghề. “Người ngoài thì không biết nhưng người trong nghề ai cũng hiểu cả. Tôi từng tiếp chuyện
một chủ quán tên K. Khi ấy ông K mới kinh doanh được 5 năm nhưng đã bảo với tôi là bỏ nghề vì
ông bị ám ảnh, khi ngủ là nằm mơ thấy đàn chó đuổi
theo cắn. Biết làm nghề sát sinh nên ông ấy rất siêng đi đền chùa cho thanh thản,
nhưng được vài năm sau thì ông
ấy bỏ hẳn”, ông Hưởng
tiếp câu chuyện.
Bỏ nghề
vì sợ báo oán?
Có một thời, con đường Âu Cơ đoạn đi qua phường Nhật Tân
gần như luôn “mờ ảo trong sương khói” vì các quán đốt rơm thui chó, nướng chả. Với những quán đông khách,
lúc cao điểm
có ngày giết
và tiêu thụ
dăm bảy chục
con chó là chuyện
bình thường. Quán T.M, một trong
những quán thịt chó nổi tiếng
ngày xưa giờ chỉ là căn nhà trống, bụi bám dày từng lớp, mạng nhện giăng khắp từ
cửa vào. Hỏi ra mới biết, chủ quán và vợ đã chuyển sang nghề kinh doanh bất động
sản ở phía đối diện với quán thịt chó cũ.Việc quán thịt chó đắt khách nhất nhì
ở “phố thịt chó” trước
đây nghỉ không
buôn bán nữa cũng có nhiều lời đồn
thổi, hư hoặc.
Nhiều người bảo rằng, chủ quán T.M không bán thịt chó nữa mà chuyển
hướng kinh doanh sang lĩnh vực khác cũng có một phần từ những
nỗi sợ vô hình và những
lời đồn đoán của người
đời về việc sát sinh,
“báo ân, báo oán” của loài
vật thân nhất với con người này.Theo tìm hiểu của chúng tôi, quán T.M được
ông M gây dựng và tạo ra thương
hiệu quán thịt chó nổi tiếng từ những năm đầu của thập
kỷ 90. Trước đây, khi làm được một thời gian ngắn thì ông M có ý định nghỉ
bán vì những ám ảnh xung quanh việc sát sinh.
Tuy
nhiên, khi đó việc kinh doanh đang rất thịnh
vượng, mang lại tiền bạc như nước,
nên vợ ông M không chấp nhận đóng cửa quán mà tiếp tục một mình quán xuyến.
Còn ông M thì về chăm
sóc và chơi
vui cùng con
cháu.
Nhưng không biết
có phải do ngẫu nhiên hay không mà
trong một thời gian dài sau đó, bà chủ
cứ ám ảnh bởi những giấc mơ và sau khi chứng kiến những người làm nghề giết mổ
có nhiều chuyện lục đục, không có hậu trong cuộc sống cũng đâm ra suy nghĩ.
Từ đó, bà chủ quán thịt chó T.M không cho
nhân viên giết mổ nữa mà nhập ở nơi khác về, hoặc sai nhân viên làm thay. Khi việc
kinh doanh vẫn
đang trên đà thịnh vượng,
thương hiệu thịt
chó T.M càng nổi tiếng và đông khách thì bà chủ thấy nhiều chủ quán khác đóng cửa một cách đột
ngột. Và cũng đúng thời
điểm này, bà bị mắc nhiều
thứ bệnh. “Thời
điểm đó hầu như
tháng nào bà cũng phải
đi viện”, người
bán nước gần
quán thịt chó TM kể lại
Trước đó, câu chuyện
về ông L, một chủ quán thịt chó ở đây đóng cửa vào năm
2000 đã dấy lên nỗi lo về nghiệp sát sinh. Nhiều
người kể lại rằng, con trai
ông L khi bắt chó
ra làm thịt
đã bị chó cắn, do chủ quan
nên không biết
con chó bị dại. Mặc dù đã tốn rất nhiều tiền và
chạy chữa khắp nơi nhưng anh này vẫn không qua khỏi.
Một thời gian ngắn sau, bà vợ ông L cũng bị tai biến,
đột quỵ và nằm
một chỗ. Cùng nhiều câu chuyện xui xẻo khác, ông L đã đóng cửa không chút đắn đo, suy
nghĩ.
Theo báo
điện tử VTC news và Giadinh.net
13.9 Thoát đại nạn
nhờ niệm hồng
danh Quán Thế Âm Bồ Tát.
Có lẽ người Việt Nam chúng ta, ai cũng biết nghệ sĩ hài hải ngoại
Vân Sơn rất nổi tiếng trong cộng đồng người Việt sống ở Mỹ. Gia đình thờ Phật, nhưng
anh lại không tin Phật,
vì anh cho
rằng Đức Phật
chỉ là truyền
thuyết.
Nhưng trong
một lần gặp nạn, sự sống chết chỉ trong
gang tấc, không
còn cách nào thoát được nên anh mới cầu cứu đến Phật.Câu chuyện xảy ra
trong chuyến vượt biên rời khỏi
Việt Nam vào tháng
11 năm 1988, nghệ sĩ hài Vân Sơn đi
chung trên con tàu chở bốn mươi mốt người.
Sau bảy ngày lênh đênh trên biển khoảng 3-4 giờ sáng ngày thứ tám, con tàu đến gần bờ biển Malaysia
thì bất ngờ tàu lạc vào vùng xoáy nước, con tàu
không thể di chuyển được, đứng im một chỗ. Tất cả mọi người
trên tàu đều
tuyệt vọng chờ
chết.
Lúc đó, anh cùng người lái tàu tên Hùng đứng trên khoang trao đổi. Anh
hỏi:- Anh có cách nào điều khiển
cho tàu đi tiếp được không?Anh Hùng đáp:- Dạ không! Xưa nay, em chưa bao giờ rơi vào tình cảnh khó xử như thế này.Lúc đó,
Vân Sơn ước gì có bụi cây, hay có một thứ gì đó ở xung quanh
để còn chút cơ hội bám
víu, nhưng quả thật không một thứ gì, chỉ có trời cao, biển rộng, sóng nước
mênh mông. Bình thường anh ít nghĩ đến Phật, nhưng lúc này tính mạng như nghìn cân
treo sợi tóc.
Anh chợt nhớ
đến Bồ-tát Quán
Thế Âm mà gia đình
thờ.
Lập
tức, anh niệm danh hiệu Ngài liên tục, không có chút mảy may xen tạp việc gì, cho đến khi mở mắt, anh nhìn vào bờ. Ôi thật linh ứng vô cùng!
Anh thấy Bồ-tát đang đứng trên ngọn núi, ánh sáng chiếu sáng rực rỡ. Anh không
tin vào mắt mình,
nghĩ mình đã chết, hoặc
bị hoa mắt
nên anh gọi
người lái tàu
nhìn
thử xem có phải là Bồ-tát không?
Và anh Hùng cũng hớn hở vui mừng hét lên:
“Bồ-tát Quán Thế Âm đến kìa!”Tiếp đến, anh Hùng điều khiển được con tàu,
chạy theo hướng của Bồ-tát thật nhẹ nhàng, lướt sóng tới đảo. Khoảng
một lúc sau, họ còn thấy Bồ-tát
bay lên hư không, vẫy tay chào và mỉm cười với mọi người. Thật là kỳ diệu! Từ đó về sau, Vân Sơn hoàn toàn tin tưởng tuyệt
đối sự nhiệm
mầu của Phật pháp.Anh kết luận: “Trên đời quả là có những điều mà khoa học không thể nào giải thích nổi, có những điều ngoài sức
tưởng tượng của con người, nhưng đó lại là sự thật!”.
(Diệu Âm Lệ Hiếu ghi lại lời kể của nghệ sĩ Vân Sơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét